"công thức 3 bước" mà mình hay dùng để tạo ra những câu trả lời khéo léo, sâu sắc và chạm tới người đọc:
🌱 BƯỚC 1: THẤU CẢM – Đặt mình vào vị trí người kia
Dù lời họ nói có khó nghe đến đâu, đầu tiên hãy thử hiểu họ đang mang tâm trạng gì:
-
Họ đang tức giận, bất lực, mất niềm tin?
-
Họ đang đau khổ vì từng mất người thân?
-
Họ đang tự vệ bằng sự phủ nhận?
👉 Hãy bắt đầu bằng một câu cho thấy bạn hiểu nỗi đau hoặc lý do khiến họ nói như vậy:
-
“Mình hiểu cảm giác bạn đang mang…”
-
“Có thể bạn từng trải qua điều gì đó khiến bạn cảm thấy như vậy…”
💡 BƯỚC 2: ĐIỂM TĨNH – Không phản bác, không công kích
Bạn không cần đồng ý với họ, nhưng hãy thể hiện sự điềm tĩnh và kiên định với điều bạn tin là đúng.
Bạn có thể nói:
-
“Nhưng chính vì thế, mình càng thấy cần…”
-
“Mình không cho rằng lời động viên là vô ích…”
-
“Tuy lời nói không chữa được bệnh, nhưng…”
❤️ BƯỚC 3: GIEO ÁNH SÁNG – Mang lại hy vọng hoặc suy ngẫm
Kết thúc bằng một thông điệp mang tính nhân văn, tích cực hoặc gợi mở:
-
“…để ai đó đang mệt mỏi vẫn còn thấy mình không đơn độc.”
-
“…vì đôi khi, một câu nói ấm lòng có thể là thứ duy nhất người bệnh cần để gắng thêm một ngày nữa.”
-
“…đôi khi, người ta không cần được cứu, mà chỉ cần được thấu hiểu.”
🌸 Ví dụ ứng dụng thực tế:
Comment: "Chỉ là lời nói suông, bó tay."
Trả lời (theo 3 bước):
Mình hiểu có thể bạn từng chứng kiến nỗi đau mà không gì có thể cứu vãn, và điều đó khiến bạn cảm thấy những lời động viên như thế này là vô nghĩa.
Nhưng với mình, mỗi lời chia sẻ đều là một tia sáng – dù nhỏ – để người bệnh và người thân không phải bước qua những ngày cuối cùng trong cô đơn hay tuyệt vọng.
Có thể nó không thay đổi được số phận, nhưng có thể làm cho hành trình ấy bớt lạnh lẽo hơn một chút. Và đôi khi, chừng đó là đủ.
No comments:
Post a Comment