Bộ phim When Life Gives You Tangerines (tựa gốc Pokssak Sogasuda) ra mắt năm 2025 đã nhanh chóng trở thành một hiện tượng toàn cầu với câu chuyện đời thường nhưng sâu sắc, giàu tính nhân văn. Đây là tác phẩm thuộc dòng melodrama kéo dài qua nhiều thập niên, tái hiện không chỉ hành trình cá nhân của những con người bình dị ở đảo Jeju mà còn phản chiếu sự biến động của xã hội Hàn Quốc trong suốt nửa thế kỷ.
Câu chuyện khởi nguồn từ Ae-sun, cô gái mồ côi mẹ từ nhỏ, phải sống nương nhờ nhà họ hàng và luôn mang trong mình cảm giác lạc lõng. Bên cạnh cô là Gwan-sik, cậu bạn hiền lành, chất phác, âm thầm che chở suốt tuổi thơ và dần trở thành trụ cột tinh thần cho Ae-sun. Tình cảm của họ không bùng nổ dữ dội mà phát triển âm thầm, bền bỉ, như nhịp sống của chính hòn đảo Jeju. Mối quan hệ ấy được nối dài qua thế hệ con cái, đặc biệt là cô con gái Geum-myeong, để rồi câu chuyện gia đình, tình yêu, và nghị lực sống trở thành một mạch chảy xuyên suốt từ những năm 1960 đến đầu thế kỷ XXI.
Phim gây ấn tượng bởi cách kể chuyện phi tuyến tính, khi nhiều sự kiện được tái hiện qua ký ức và lời dẫn giàu chất thơ. Chính cấu trúc ấy khiến mạch phim vừa có tính sử thi vừa giàu chất trữ tình, đưa khán giả đi từ những biến cố cá nhân đến những bước ngoặt lịch sử lớn của Hàn Quốc. Không phải ngẫu nhiên mà tiêu đề phim mang hai lớp nghĩa. Trong tiếng địa phương Jeju, Pokssak Sogasuda được hiểu là “Bạn đã rất vất vả rồi”, như một lời tri ân và khích lệ những con người bình thường. Bản dịch tiếng Anh When Life Gives You Tangerines lại gợi nhắc đến thành ngữ quen thuộc “when life gives you lemons, make lemonade”, chỉ sự biến cay đắng thành ngọt ngào. Với đặc sản quýt của Jeju, tiêu đề này vừa gắn với bối cảnh vừa thể hiện tinh thần lạc quan, kiên cường mà bộ phim muốn gửi gắm.
Điều làm nên sức hút của tác phẩm không chỉ nằm ở cốt truyện mà còn ở không khí giàu tính văn hóa. Hình ảnh những người phụ nữ haenyeo lặn biển, những mùa hoa cải vàng rực, những vườn quýt trĩu quả hay nhịp sinh hoạt yên bình nơi làng đảo đều được khắc họa đầy tinh tế. Đó không đơn thuần là bối cảnh, mà trở thành biểu tượng cho sức sống bền bỉ và vẻ đẹp của những điều bình dị. Trong đó, Ae-sun hiện lên như một hình ảnh ẩn dụ: một trái quýt tưởng chừng mong manh nhưng lại chứa đựng sức mạnh tiềm ẩn để vượt qua mọi khắc nghiệt của cuộc đời.
Bộ phim cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của tình cảm gia đình và cộng đồng. Dù Ae-sun từng bị xem là người ngoài trong chính nhà của mình, cô vẫn tìm thấy một “gia đình thật sự” nhờ sự yêu thương và gắn bó với Gwan-sik cùng những người dân xung quanh. Qua đó, bộ phim gợi mở một định nghĩa rộng hơn về gia đình: đó không chỉ là huyết thống, mà là nơi ta được sẻ chia, nâng đỡ và yêu thương.
Với lối kể chậm rãi, nhiều tầng lớp ý nghĩa và sự kết hợp giữa hình ảnh thơ mộng với nỗi đau hiện thực, When Life Gives You Tangerines không phải là một tác phẩm dễ xem đối với những ai tìm kiếm sự giải trí nhanh chóng. Nhưng chính sự “khó tính” này lại làm nên sức sống lâu dài cho bộ phim. Nó khiến khán giả phải dừng lại, suy ngẫm và trân trọng những nỗ lực thầm lặng của những con người bình thường – những người dù trải qua bao gian khó vẫn không ngừng vươn lên để biến trái đắng thành vị ngọt.
Kết lại, When Life Gives You Tangerines là một bản giao hưởng dịu dàng nhưng sâu lắng, kết hợp giữa tình yêu đôi lứa, tình cảm gia đình và tình người trong cộng đồng. Bộ phim khẳng định rằng sức mạnh để vượt qua cay đắng không đến từ những phép màu lớn lao, mà từ sự kiên cường, lòng biết ơn và tình yêu thương chân thành. Khi cuộc đời trao cho ta “những trái quýt”, dù có chua chát đến đâu, ta vẫn có thể biến chúng thành vị ngọt của nghị lực và hạnh phúc.