Con chiên
ăn cỏ đâu phải để nhà cỏ mà là để biến thành những bộ lông mướt đẹp. Con tằm ăn
dâu đâu phải để nhả dâu mà là để nhả tơ. Học mà không tiêu hóa có khác nào con
chiên nhả cỏ, con tằm nhả dâu.
Người học
thức không phải cần biết thật nhiều, mà cần phải thật biết những gì mình đã biết.
Biết thì biết
là mình biết, không biết thì biết là mình không biết, ấy mới thực là biết.
Ăn mà không
tiêu có hại cho sức khỏe. Học mà không hóa có hại cho tinh thần.
Học thức là
cái gì còn sót lại khi mình đã quên tất cả. (Herriot)
Thiên tài
là một sự nhẫn nại bền bỉ và lâu dài. Muốn thành những bậc tài hoa, điều thứ nhất
là phải có lý tưởng, có đủ tin tưởng và chí kiên nhẫn để thực hiện lý tưởng ấy,
điều thứ hai là làm việc có trật tự, có phương pháp, nhẫn nại và lặng lẽ, không
bồn chồn, không vội vã.
Học vừa phải
có hiểu biết rộng rãi, vừa phải thực sự chuyên sâu về một lĩnh vực nào đó.
Luôn quan
sát, phê bình, không thiên kiến, bảo thủ.
Cái học về
mình là quan trọng nhất.
Phải biết
giúp cho người suy nghĩ, đừng suy nghĩ thế cho người.
Tiếng đàn
hay là ở dư âm, lời nó hay là lời nói vắn tắt mà hậu ý thâm trầm và man mác.
Nguyên tắc:
1. đi từ
cái dễ đến cái khó, tin ở sự thành công
2. làm việc
không nên gián đoạn
3. khởi đầu
môn học bằng những yếu tố đầu tiên của môn học ấy
4. biết lựa
chọn
5. biết quý
thời giờ, tiết kiệm từng phút
6. làm việc
cho hoàn tất, đừng phải trở lại một lần thứ hai
7. phải có
sức khỏe dồi dào