2016-02-25

Các câu nói hay trong phim “Dragon Zakura”

Các câu nói hay trong phim “Dragon Zakura”
dragon-zakura-2

“… Xã hội chúng ta có luật. Mọi người đều phải tuân theo luật. Và những luật đó do những người thông minh viết ra. Điều đó có nghĩa là gì? Tất cả những luật đó được viết ra để phục vụ lợi ích của những người thông minh. Ngược lại, những điểm bất lợi thì được giấu nhẹm đi, không ai hay biết. Và trong việc tuân thủ pháp luật, người thông minh lại là những người áp dụng luật giỏi nhất. Ví dụ như thuế má, lương hưu, bảo hiểm, khám chữa bệnh, trợ cấp,…, chúng được những người thông minh cố tình viết cho thật khó hiểu. Chúng được vận hành để lấy tiền từ lũ ngu dốt không chịu tìm hiểu tử tế, tức là những kẻ thấy phiền mà không chịu suy nghĩ như các trò. Cho nên cả đời các trò sẽ bị lừa dối và phải trả giá đắt. Người thông minh biết lợi dụng tình thế. Kẻ khờ dại bị lừa và bị thua. Đó là cách xã hội chúng ta vận hành. Nếu không muốn bị lừa, nếu không muốn thua cuộc, cố mà học!” (Sakuragi Kenji – Ep 1)
“Bây giờ các em vẫn chưa hiểu được đâu. Đứa con nít như em thì chưa biết xã hội thế nào đâu. Và em không biết cũng là vì cha mẹ giấu giếm những chuyện đó với em, thay vào đó lại chất vào đầu các em ý nghĩ mình có khả năng tiềm ẩn vô tận cùng với ảo tưởng thiếu trách nhiệm và vô căn cứ. Bị làm u mê bởi những thứ như thế, nếu các em nghĩ rằng mình sẽ sống thật cá tính và khác người thì các em lầm rồi đó. Đó không phải là cách xã hội vận hành! Nếu không hiểu điều đó và cứ ngồi chờ bị ruồng bỏ, thì những thứ chờ đợi các em sẽ chỉ có đau khổ và nuối tiếc mà thôi. Nếu em không muốn phải nếm trải hiện thực này, hãy tạo ra luật của chính mình!” (Sakuragi Kenji – Ep 1)
Khi mua em bị lừa, khi bán em cũng bị lừa. Kẻ yếu đuối luôn luôn bị lừa.” (Sakuragi Kenji – Ep 2)
“Em định dành cả đời này để trả nợ và trở thành kẻ dưới đáy xã hội sao? Thi cử là thứ công bằng duy nhất còn lại ở nước Nhật bây giờ. Dù em nghèo, dù em đã từng làm chuyện xấu, hay ba em là kẻ tồi tệ; chỉ cần em đạt điểm thi tốt, em có thể vào trường đại học hàng đầu. Ngay cả những đứa quậy phá, bị trưởng khu phố quỳ gối xin “Hãy dọn đi chỗ khác vì làm ảnh hưởng tới bọn trẻ xung quanh” nếu đạt điểm tốt trong kì thi tuyển, thì nó cũng có thể vào được trường đại học hàng đầu.Con người hoàn toàn có thể làm lại cuộc đời!” (Sakuragi Kenji – Ep 2)
“Những con người quyết định quá chậm thì sẽ lỡ mất cơ hội” (Sakuragi Kenji – Ep 2)
Em có biết làm thế nào để trở nên mạnh mẽ không? Trước tiên, em phải biết điểm yếu của mình.” (Sakuragi Kenji – Ep 2)
 “Trước tiên để tôi chỉ cho các em một số mẹo trong học tập. Buổi sáng sẽ thích hợp với những việc cần suy nghĩ hơn là học thuộc lòng, vì về cơ bản, đó là lúc não bộ làm việc tốt nhất.” (Sakuragi Kenji – Ep 3)
“Tôi nói em khờ, bởi vì em cho rằng 70 điểm là tốt rồi. Trong bài kiểm tra 100 câu, nếu không làm đúng cả 100 câu thì coi như vứt. Sai sót là không thể chấp nhận được. Hãy biết xấu hổ vì đã làm sai đi.” (Sakuragi Kenji – Ep 3)
Toán học là một trò chơi. Nó là trò chơi mà khi ta đưa ra được đáp án là lúc ta tận hưởng được cảm giác thành công. Ngay cả trò chơi điện tử cũng vậy: Khi thắng, các em thấy vui, cho nên nó mới thú vị. Môn Toán cũng vậy thôi. Nếu tính toán chính xác, các em sẽ cảm nhận được hương vị chiến thắng.” (Sakuragi Kenji – Ep 3)
“Mizuno! Nếu muốn rời khỏi chỗ này, em chỉ có hai lựa chọn thôi. Một là cải thiện bản thân, giữ lấy địa vị cao trong xã hội. Hai là em sẽ bị xã hội đào thải, bị sa ngã và sống một cuộc đời tủi cực. Em muốn chọn con đường nào?” (Sakuragi Kenji – Ep 3)
Nếu cho rằng không thể thì sẽ là không thể. Nếu các em cố hết sức thì kì tích có thể sẽ xuất hiện.” (Sakuragi Kenji – Ep 3)
 “Chỉ có cắm đầu giải bài là chưa đủ, phải đứng ở vị trí khác mà nhìn vào, như vậy mới khách quan được. Sự khách quan là quan trọng nhất trong học tập. Vì vậy, hãy khách quan và nghiêm khắc với chính mình.” (Sakuragi Kenji – Ep 3)
“Hay quên không phải do các em ngốc. Não bộ ai cũng đều có thể quên. Vì vậy, hãy luyện đi luyện lại cho nó hằn sâu vào não bộ.” (Sakuragi Kenji – Ep 3)
 “Thứ quan trọng nhất để vào Todai thành công, là cảm giác uất ức khi thất bại trong học tập. Ghi nhớ điều này thì Todai cũng đơn giản thôi.” (Sakuragi Kenji – Ep 3)
Đừng tự mãn. 99 điểm và 0 điểm đều giống nhau cả thôi. Không đạt được điểm tuyệt đối thì không có ý nghĩa gì cả.” (Yanagi/ “Quỷ toán Todai” – Ep 4)
 “Những đứa còn đang phân vân là những đứa yếu đuối. Mỗi lần từng bước một đâm vào tường như vậy, chúng sẽ vượt qua được. Chính những đứa đó sẽ trở nên mạnh mẽ hơn và có sự trưởng thành chắc chắn… Chưa đâm đầu vào tường thì không bỏ cuộc.” (Sakuragi Kenji – Ep 4)
Kẻ chỉ biết tuân lệnh người khác là kẻ bỏ đi.” (Yanagi/ “Quỷ toán Todai” – Ep 4)
 “Làm cách nào để truyền đạt những suy nghĩ của mình? Đó là phải đứng trên lập trường của đối phương một cách triệt để! Nếu không làm vậy, những câu văn các thầy cô viết ra chỉ là vô nghĩa. Và đương nhiên, học sinh sẽ không chăm chú lắng nghe các thầy cô giảng.” (Sakuragi Kenji – Ep 5)
“Yajima! Trong xã hội này, ai giơ nắm đấm ra trước là kẻ bại trận. Dù có đúng đi nữa, thì trong xã hội ngày nay, ai động thủ trước sẽ bị coi là thua cuộc. Cho nên, dù thế nào cũng không được đánh người.” (Sakuragi Kenji – Ep 5)
 “Em đúng là một tên ngốc chán ngắt, một đứa vô tích sự. Một đứa không thể đấu tranh vì tương lai của chính mình thì đừng nói gì tới chuyện lo cho người khác!” (Sakuragi Kenji – Ep 5)
“Okuno! Trong đời, có nhiều lúc ta phải gặp giờ phút như thế này: Sự thật hoàn toàn khác với những gì ta nghĩ. Ở trường học, công sở hay trong tình yêu cũng vậy, ai cũng vẽ nên một hiện thực đúng với mong muốn của mình, rồi đột nhiên một ngày nọ phải nhận ra đó chỉ là tưởng tượng. Sức mạnh của một người được thử thách vào những lúc như thế này đó Okuno. Bây giờ, có hai con đường trước mặt em. Một là cứ lấn sâu vào ảo tưởng do mình tạo ra và nghe lời thằng em ngốc bảo là do áp lực thi cử này nọ nên quên đi mọi thứ và vờ như không biết gì hết. Thứ hai, chấp nhận sự thật dù có tàn khốc đi nữa, và một lần nữa cắn răng chịu đựng làm lại từ số 0.
Okuno Ichirou! Đây là cuộc đời của em. Em phải tự quyết định! Nhưng nếu là tôi, thay vì để người khác thực hiện ước mơ vào Todai của mình, tôi sẽ chọn cách tự mình cố gắng để đỗ vào Todai.” (Sakuragi Kenji – Ep 5)
Todai cũng chỉ là một trường Đại học thôi, nếu muốn vào thì ai cũng có thể vào được.” (Sakuragi Kenji – Ep 5)
“… Ngay cả tên rác rưởi đang nằm kia nữa. Nếu học đàng hoàng như lời tôi dạy, chắc chắn sẽ vào được Todai. Rồi đến lúc vào được Todai rồi, cậu ta sẽ không còn là đồ rác rưởi nữa. Giống như tên rác rưởi trước kia ở băng đua xe, khi đã thành luật sư thì không còn là rác rưởi.” (Sakuragi Kenji – Ep 5)
 “Sức tập trung của con người chỉ giới hạn trong vòng 1 tiếng rưỡi thôi, nên đúng là cũng cần nghỉ giải lao. Nhưng nếu nghỉ quá lâu, thì trái lại sẽ phản tác dụng đó.” (Sakuragi Kenji – Ep 5)
Nói về thể thao, các trò đều nói là mình làm được, dù chỉ biết một chút. Vậy tại sao lại không nói là mình biết nói Tiếng Anh? Người Nhật kì lạ thật đó! Cứ nhắc đến ngoại ngữ là phải đòi hỏi thật hoàn hảo mới được. Ví dụ như giáo viên dạy Tiếng Anh, dù có giỏi đến mấy vẫn nghi ngờ về khả năng Tiếng Anh của mình. Nếu không thể nói chuyện lưu loát bằng giọng chuẩn với người nước ngoài thì không tự tin rằng mình nói được Tiếng Anh. Nhưng trái lại, nếu hỏi người Mĩ có nói được tiếng Nhật không, họ sẽ nói “Yes”. […] Chính vì thế, các em cũng phải ưỡn ngực lên mà nói “Tiếng Anh là ngôn ngữ thứ hai của tôi.” Cứ mạnh dạn mà nói Tiếng Anh là được, vì ngôn ngữ càng dùng nhiều thì càng nắm vững.” (Kawaguchi Hiroshi/ Giáo viên Tiếng Anh – Ep 6)
Thông tin chính là sức mạnh. Biết hay không biết, chính sự khác nhau đó sẽ quyết định mình có lợi hay không. […] Khi sinh ra, con người không thể tự chọn hoàn cảnh cho mình được. Do đó, hiển nhiên là những điều có lợi và bất lợi sẽ phụ thuộc vào môi trường xung quanh. Không tivi, không được học hành tử tế, không tiếp thu được thông tin chính xác, thử so sánh với những người như thế ở những nước nghèo và bị đàn áp trên thế giới, các em sẽ thấy được mình có lợi thế đến chừng nào. Cho nên không được lãng phí điều đó! Phải thu thập thông tin và chiến thắng với lợi thế tốt nhất. […] Có thể nói thi cử chính là bản sao thu nhỏ của thế giới này. Cho nên phải chiến thắng! Giành chiến thắng trong kì thi sẽ mở ra con đường thắng lợi trong xã hội.” (Sakuragi Kenji – Ep 6)
“Ví dụ trong thể thao, so với việc tập luyện một mình, nếu có đối thủ, ta sẽ đạt được nhiều thành tích tốt hơn. Đã có nhiều thí nghiệm chứng minh điều đó. Thi cử cũng giống như vậy, có bạn bè cùng cố gắng và nâng đỡ nhau thì ta sẽ giành được chiến thắng. Kawaguchi – sensei đã gắn kết mối liên hệ tin tưởng lẫn nhau giữa các em học sinh. 6 em ấy đã hợp nhất thành một, tạo nên sức mạnh đoàn kết và cùng nhau chiến đấu.” (Các thầy giáo lớp đặc biệt – Ep 6)
Kẻ thua cuộc phải bị tấn công đến cùng! Bởi vì con người chỉ nghe theo lời nói của người khác sau khi thua cuộc hay thất bại mà thôi.” (Sakuragi Kenji – Ep 6)
Trên đời này có bao nhiêu người thắng cuộc thì cũng có bấy nhiêu kẻ thua cuộc. Trong thi cử có bao nhiêu người đậu thì cũng có bấy nhiêu kẻ rớt. Kẻ bại trận thì phải đi con đường của kẻ bại trận.” (Sakuragi Kenji – Ep 6)
Ta chỉ có thể tức giận và keo kiệt với những người mà ta kì vọng thôi. Ta chỉ làm thế với người có quyết tâm, chỉ lên lớp với người có khả năng thôi.” (Yajima Yuusuke – Ep 6)
Khi muốn ghi nhớ cái gì đó, nếu ta cứ cố ép mình phải nhồi nhét thật nhiều từ thì đúng là khổ sở có phải không? Từ vựng Tiếng Anh cũng vậy. Các em hãy gắn nó với điều gì đó và liên kết chúng lại với nhau như những mắt xích, như thế sẽ dễ nhớ hơn nhiều.” (Kawaguchi Hiroshi/ Giáo viên Tiếng Anh – Ep 7)
 “Khi đi thi, những thí sinh xung quanh không phải là địch thủ. Thi cử là một cuộc chiến với chính bản thân mình. Các em hãy ghi nhớ điều đó. Đề thi không phải là thứ từ trên trời rơi xuống, mà là thứ được người khác làm ra để cho mình giải. Nói ngược lại, nhìn đề thi, ta sẽ biết được người ta muốn nhận người như thế nào.” (Sakuragi Kenji – Ep 7)
“Khái niệm tuân thủ quy định thì không đi cùng với trạng từ “từng li từng tí”. Trên đời có rất nhiều người hiểu sai điều này. Thật ra chính những người tuân thủ các quy định mới là những người độc lập, sáng tạo và thể hiện cá tính của mình. Đúng vậy đó. Trong giới khoa học cận đại không hề có một khám phá lớn lao nào xuất phát từ những ý tưởng bộc phát ngẫu nhiên. Tất cả đều là sự thấu hiểu sâu sắc những nghiên cứu cơ bản và tuân thủ những quy luật của ngành học ấy mà tiến lên nghiên cứu sâu hơn. Nếu không có ý thức tuân thủ quy định thì sẽ không thể nào đạt được thành quả nghiên cứu trong khoa học được.” (Các thầy giáo lớp đặc biệt – Ep 7)
Bài thi là một cuộc đối thoại. Đối thoại với đối phương và đối thoại với chính mình. Các em đừng quên điều đó. Khi làm bài thi, đầu tiên, trước khi bắt đầu đọc đề, các em nhất định phải lặp đi lặp lại câu nói đó trong đầu.” (Sakuragi Kenji – Ep 7)
“ – Này! Ví dụ ở đây là biển, trước mặt cô là bọn trẻ đang ngất xỉu vì đói. Cô có một chiếc cần câu, và cô biết rõ cách câu cá, thì cô sẽ làm gì?
– Tôi sẽ câu cá cho lũ trẻ.
– Vậy thì cô sai rồi.
– Sao lại thế? Bọn trẻ đang đói và chúng không thể di chuyển được nữa còn gì. Không phải giúp lũ trẻ là chuyện đương nhiên sao?
– Vậy cô sẽ làm gì sau khi chúng tốt nghiệp trung học? Theo những gì cô nói, thì có vẻ như cô có lòng thương người và nghĩ cho học sinh. Nhưng trong sâu thẳm tim mình, cô đánh giá quá thấp bọn trẻ, và không chịu thừa nhận khả năng của chúng. Cô định sẽ bắt cá cho chúng cả đời sao? Hay là sau khi chúng tốt nghiệp trung học, cô sẽ làm bộ mặt như không quan tâm? Thay vì việc câu cá cho bọn chúng thì cô không nghĩ quan trọng là phải dạy lũ trẻ cách tự câu cá mà ăn ư?” (Sakuragi Kenji, Ino Mamako – Ep 8)
Một giáo viên tốt là ngay cả khi học sinh của mình không có khả năng làm điều gì đó thì vẫn phải tin tưởng và ủng hộ chúng hết mình. Và, phải làm một giáo viên để học trò tự bước đi trên chính đôi chân của mình. Thay vì nuông chiều chúng, hãy chuẩn bị thử thách để chúng chỉ cần nỗ lực một chút là có thể vượt qua. Sau đó, dạy chúng tính tự lập để suy nghĩ cho bản thân, tự mình quyết định, và tự mình vững bước tiến lên.” (Sakuragi Kenji – Ep 8)
“Ogata này, em có biết chướng ngại lớn nhất của thành công trong cuộc sống là gì không? Mục đích của tôi là giúp các em vào được Todai, và làm sống lại trường trung học Ryuuzan, để người ta phải công nhận tôi là một luật sư giỏi. Một khi vào được Todai, em sẽ khiến những người xung quanh phải nhìn nhận lại em. Vì thế, sẽ có lợi lớn cho cả hai chúng ta nếu em đỗ vào Todai. Có thể nói, chúng ta cùng chung số phận. Nhưng, cuộc sống không để chúng ta tiến bước dễ dàng như ta nghĩ. Sẽ luôn có điều gì đó cản đường thành công của ta. Em có biết đó là gì không? Đó là cảm xúc của con người. Sự bướng bỉnh, lòng đố kị và sự tự ti, tất cả khiến chúng ta thất bại. Chất chứa những cảm xúc đó, liệu em có thể nắm bắt được những lợi ích trước mắt cho mình không? Đó chính là bước ngoặt của sự thắng bại. Con đường chỉ rộng mở với kẻ chiến thắng thôi! Em có thể bị khinh thường hay bị xã hội ruồng bỏ, nhưng nếu đạt kết quả tốt, tất cả sẽ phải nhìn nhận lại em. Chỉ cần vượt qua duy nhất một kì thi thôi, môi trường xung quanh em cũng sẽ thay đổi hoàn toàn. Vì thế, Ogata, đừng tự biến mình thành kẻ ngốc khi tự đánh mất lợi ích chỉ vì cái lòng tự ái nhất thời đó.” (Sakuragi Kenji – Ep 8)
“Chúng sẽ đến thôi. Học hành cũng có tính gây nghiện như thuốc phiện vậy. Khi cô nhận được một vấn đề mà cô không thể hiểu được, nó sẽ khiến cô khó chịu đến mức phát bệnh.” (Sakuragi Kenji – Ep 8)
Muốn chiến thắng trong thể thao, ta cần phải có sức mạnh thể lực và sức chịu đựng. Trong học tập cũng vậy, học lực cơ bản là rất cần thiết. Nếu bây giờ các em chăm chỉ rèn luyện năng lực học tập của mình thì sau mùa thu, điểm số các em sẽ tăng lên nhanh chóng.” (Sakuragi Kenji – Ep 8)
Khi nhảy cao, chúng ta phải dậm xuống một lần rồi mới bật lên đúng không? Và nó sẽ trở thành cú nhảy cực mạnh. Việc đó cũng giống như lúc bọn trẻ muốn tiến bộ hơn nữa. Chỉ cần một lần thất vọng sẽ tạo nên một bước tiến bộ lớn.” (Các thầy giáo lớp học đặc biệt – Ep 8)
Nếu cứ bảo “thế nào mà chẳng được” thì sẽ bỏ qua, chẳng chịu động não suy nghĩ gì nữa. Nếu không có sự say mê tìm hiểu những thứ xung quanh mình thì sẽ chẳng học thêm được kiến thức gì cả.” (Akutayama Ryuzaburou/Giáo viên Văn – Ep 9)
Đọc hiểu chính xác là đọc và suy ra đúng những thông tin tiềm ẩn đằng sau những câu chữ. Tại sao là thế này? Tại sao lại thế kia? Lúc nào cũng đặt những câu hỏi như thế, ta có thể rèn luyện được kĩ năng đọc hiểu cho đúng.” (Akutayama Ryuzaburou/Giáo viên Văn – Ep 9)
Tuổi trẻ là cái thời mà người ta làm gì cũng không thấy thoả mãn. Nếu không đạt được thành quả để có tự tin vào bản thân thì làm gì cũng không thấy thích thú. […] Để tụi nhóc đó trưởng thành về mặt tinh thần, thứ tụi nó cần không phải cảm giác no đủ mà là cảm giác đói khát. Lúc nào cũng cảm thấy còn thiếu cái gì đó, và để lấp đi khoảng trống đó trong lòng thì cần phải làm gì? Luôn phải có suy nghĩ đó trong đầu. Khoảng thời gian như thế rất cần thiết đối với đám con nít.” (Sakuragi Kenji – Ep 9)
“Trường học trong suy nghĩ của cô Ino cũng giống như một nhà kính đúng không? Những trái cà chua xinh đẹp được trồng trong nhà kính nếu không có nhà kính thì không thể lớn lên được. Vấn đề là ở chỗ đó. Khi ra khỏi trường rồi, để có thể một mình sống được thì cần phải trang bị thật vững vàng cứng cáp. Lấy ví dụ như củ khoai tây bị đào lên khỏi đất ruộng: Không chịu thua gió bão hay nắng hạn, chiến đấu chống côn trùng gây hại, cắm rễ vào đất, hút lấy chất dinh dưỡng để lớn lên thật vững vàng. Đưa những củ khoai tây ấy ra đời thực chính là mục tiêu của lớp đặc biệt trường Ryuuzan.” (Yanagi/ “Quỷ toán Todai” , Sakuragi Kenji – Ep 9)
Đã nỗ lực nhưng lại không nhận được kết quả. Đây là nguyên nhân chính khiến con người bị tổn thương.” (Yanagi/ “Quỷ toán Todai” – Ep 9)
Cha mẹ gọi con cái mình là ngu ngốc thì cũng giống như tự nhận mình ngu ngốc vậy.” (Sakuragi Kenji – Ep 9)
Đối với các bậc cha mẹ, điều quan trọng là nhận thức chính xác con mình đang phát triển ở giai đoạn nào. Nếu trẻ vẫn còn trong giai đoạn tư duy trực giác thì cần phải kiên nhẫn chờ đợi. Như khi thấy trẻ hàng xóm đã phát triển đến giai đoạn tư duy mà con mình vẫn chưa, hay là trong hai anh em sinh đôi, người em đã phát triển còn người anh thì chưa. Chỉ dựa vào việc đó mà vội vàng đánh giá trẻ em thông minh hay ngu ngốc thì thật đúng là ngu ngốc. Không phải đứa trẻ mà là cha mẹ mới ngu ngốc!” (Sakuragi Kenji – Ep 9)
Đúng là việc khen ngợi rất quan trọng, nhưng khen ngợi quá mức sẽ khiến bọn trẻ cảm thấy đó là gánh nặng. Chúng sẽ nghĩ rằng người khen mình đang yêu cầu mình phải làm nhiều hơn nữa. Khen ngợi không phải là dỗ ngọt. Thế nhưng, hầu hết mọi người nếu khen ngợi thì khen một cách sai lầm thiếu suy nghĩ, hoặc cho rằng chỉ cần khen là được rồi, thế là cứ vô tư dùng những lời khen sáo rỗng. Hãy lặp lại! Hãy chú ý lắng nghe con mình nói chuyện, và lặp lại những lời nói của chúng. Bằng cách lặp lại lời nói của trẻ, ta sẽ tạo cho chúng cảm giác yên tâm là đang được ba mẹ chú ý lắng nghe. Hơn nữa, bằng cách lặp lại lời nói của trẻ, cha mẹ sẽ không khiến trẻ cảm thấy bị ép buộc phải đưa ra kết luận cho chuyện sau đó nữa. Nhờ đó, trẻ sẽ cảm thấy chúng được cha mẹ nhìn nhận như một cá thể độc lập. Vì vậy, từ nay về sau, xin các vị hãy tìm cách đối thoại với con mình theo phương pháp này. Nhất định không khí trong gia đình sẽ có sự thay đổi rất lớn.” (Sakuragi Kenji – Ep 9)
“– Này, các em thấy sao? Chuyện các cha mẹ dẫn con tới đây đó. Chỉ có cha mẹ là nghiêm túc thôi, còn bọn trẻ nhìn có vẻ chán chường.
– Vì sao?
– Có lẽ vì chúng đều nghĩ vào học trường nào cũng như nhau cả thôi?
– Tại sao?
– Vì chúng vẫn chưa suy nghĩ nghiêm túc về cuộc đời của chính mình.
– Vậy tại sao chúng vẫn chưa suy nghĩ nghiêm túc về cuộc đời mình?
[…]
– Có lẽ vì chúng vẫn chưa biết cảm giác thật sự là thế nào.
– Cảm giác gì?
– Cảm giác khi một lúc nào đó không còn được cha mẹ che chở cho nữa. Vì đã có cha mẹ đắn đo suy nghĩ cho rồi nên không cần nghiêm túc nữa. Lúc gặp khó khăn chắc chắn sẽ được cha mẹ giúp đỡ, vì vậy không cần phải lo lắng. Có lẽ đâu đó trong lòng, bọn chúng đều mang suy nghĩ ngây thơ như vậy.” (Sakuragi Kenji, Yajima Yuusuke, Mizuno Naomi – Ep 9)
“Tôi không hề nói các em ấy “sẽ thi đậu”. Tôi chỉ xác định các em ấy “có tố chất để thi đậu” mà thôi. Đầu óc trống rỗng có nghĩa là từ bây giờ các em ấy có thể nạp thêm thật nhiều thứ vào đầu. Mới nãy anh nói con trai anh chỉ toàn chú tâm chơi cho ban nhạc phải không? Anh biết tại sao tôi nói em này có khả năng đậu vào Todai cao nhất không? Đó là vì trước đây em ấy cũng suốt ngày mải mê chơi nhạc. Khi người ta ham mê làm một việc gì đó, tinh thần nỗ lực của người đó sẽ được rèn luyện. Và khi những học sinh đó tập trung vào việc học thì sẽ phát huy được khả năng lớn lao. Vì vậy, một khi chúng nhắm tới mục tiêu đậu vào Todai, thì chúng sẽ phát huy được sức học đến mức đủ để thi đậu trong 1 năm.” (Sakuragi Kenji – Ep 9)
Em đang đội sổ không phải tại em không thông minh. Chỉ là do em không nhanh nhạy bằng người khác thôi. Lúc em chơi trumpet cũng vậy phải không? Em không thể chơi giỏi ngay từ lúc đầu mới tập chứ gì? Vì yêu thích nên em cứ tiếp tục luyện tập, và tới một lúc nào đó chợt nhận ra mình đã tiến bộ lên rất nhiều. Cũng giống như câu chuyện Thỏ và Rùa vậy. Do không nhanh nhạy nên xuất phát không tốt, nhưng không phải vì thế mà em sẽ thua cuộc.” (Sakuragi Kenji – Ep 9)
Từ hồi nhỏ em đã mất cha, nên luôn phụ giúp, đỡ đần mẹ đúng không? Cho nên em đã buộc phải lớn nhanh hơn những đứa trẻ khác. Và rồi, em không biết đã vứt bỏ những hi vọng, ước mơ của bản thân mình từ lúc nào. Những người như thế một khi đã có được ước mơ thì sẽ nỗ lực gấp mấy lần so với những đứa cứ mãi là con nít.” (Sakuragi Kenji – Ep 9)
Trong thi cử, những ai đã từng trải qua nhiều gian khổ là những người chiến thắng cuối cùng.” (Yanagi/ “Quỷ toán Todai” – Ep 9)
 “Nếu có thầy giáo tốt thì sẽ học được tốt. Đa số mọi người đều nghĩ rằng đó là phương pháp hay nhất. Nhưng có một điều quan trọng mà em có thể học được nếu chỉ có một mình. Đó chính là mật độ, là lượng thời gian em tập trung hết sức để học. Có một mình sẽ tập trung hơn. Và nếu tập trung được tốt thì sẽ mạnh mẽ hơn. Vì thế tôi chỉ nói một câu mà tôi ghét nhất với em một lần thôi: Cố lên! Nếu em cố gắng, chắc chắn hi vọng sẽ thành hiện thực.” (Sakuragi Kenji – Ep 10)
 “Đừng nghe Tiếng Anh! “Đừng có nghe” ở đây nghĩa là nếu các em chỉ nghe Tiếng Anh một cách máy móc, không suy nghĩ thì cũng giống như là nghe kinh Phật vậy. Thực tế lúc đó phần lớn não bộ các em đang nghỉ ngơi. Để luyện khả năng nghe, thực ra là phải tập trung vào cách lặp lại ngay lập tức những gì các em nghe được. Đó mới chính là phương pháp hiệu quả nhất cho não bộ.” (Kawaguchi Hiroshi/ Giáo viên Tiếng Anh – Ep 10)
 “Những kẻ nghĩ rằng chỉ cần vào học Todai là có thể thành công trong cuộc đời, hay những kẻ lập tức khúm núm khi biết được người đứng trước mặt mình đã tốt nghiệp Todai đều là những kẻ ngốc chỉ đáng vứt đi. Vậy tại sao ngày càng có nhiều kẻ ngốc như vậy? Đó là vì đại đa số người Nhật chưa dám đối đầu mà đã khẳng định Todai là bức tường không thể vượt qua nổi. Họ tự dựng lên chuyện, rồi tự bỏ cuộc, sau đó tự ôm nỗi mặc cảm. Họ cho rằng những người thành công là do tài năng có sẵn và bản thân mình chỉ là kẻ tầm thường nên dù có nỗ lực cũng vô ích. Những suy nghĩ như thế không biết sẽ bó buộc cuộc đời con người bao nhiêu lần. Trên đời này không có bức tường nào là không thể vượt qua được. Vì thế, các em đừng mang định kiến “Không làm được” đối với bất cứ việc gì.” (Sakuragi Kenji – Ep 11)
“Cái băng “Đồ ngốc” này các em đã liên tiếp buộc lên đầu trong vòng một năm nay. Nhưng thật ra không chỉ có một năm. Kể từ khi bắt đầu nhận biết được sự vật, trong lòng các em đã mang cái băng này suốt rồi. Cho nên các em sắp được tự do thoát khỏi cái băng “Đồ ngốc” này rồi, và có thể cắt được nhiều sợi xích mang tên nỗi mặc cảm tự ti đã bó buộc các em bấy lâu nay. Hãy nhớ lại những ngày tháng nhục nhã khi bị coi là đồ ngốc. Và hãy đánh bật nỗi nhục đó bằng kì thi ngày mai.” (Sakuragi Kenji – Ep 11)
 “Đừng có nói những điều ngốc nghếch như vậy. Thời gian là thứ không thể quay trở về thời điểm ban đầu. Dù tốt hay xấu, theo thời gian tất cả đều tích dần dần lên. Em đã bỏ công học hành suốt 1 năm trời. Dù em có thi đậu vào Todai hay không, thì sự thật đó vẫn không hề thay đổi. Em thật sự đã thay đổi rồi.” (Sakuragi Kenji – Ep 11)
Tôi chỉ hướng dẫn phương pháp cho người có tố chất thôi.” (Sakuragi Kenji – Ep 11)
Các câu hỏi trong kì thi đầu vào thường chỉ có một đáp án đúng thôi. Nếu không tìm ra được đáp án đó thì sẽ bị rớt. Khắc nghiệt như vậy đó. Tuy nhiên, cuộc đời thì lại khác. Cuộc đời có vô số đáp án đúng. Học lên tiếp Đại học là một đáp án đúng. Không học Đại học cũng là đáp án đúng. Dồn hết sức vào thể thao, dồn tâm trí vào âm nhạc, cùng chơi hết mình với bạn bè hoặc là đổ công sức vì một ai đó… Tất cả đều là đáp án đúng. Vì vậy các em đừng sống một cách nhút nhát! Các em đừng phủ nhận khả năng của chính mình! Những em đậu cũng như những em rớt, tất cả hãy tự hào mà sống ngẩng cao đầu.” (Sakuragi Kenji – Ep 11)

—————————